HUYẾT THƯ TUYỆT MỆNH Của một người đàn bà chịu nhiều áp bức, đè nén của chính quyền cộng sản tỉnh Gia Lai -Tây Nguyên Việt nam  

Kính thưa đồng bào trong nước, hải ngoài và tất cả những người có lương tri trên khắp thế giới. Chúng tôi là Vũ Thanh Phương và Lê Thị Kim Thu cũng là những người dân đi khiếu kiện lâu năm trên Đất nước khốn khổ này đã quyết định đưa bản Tuyệt mệnh huyết thư của người đàn bà đáng thương này cho đồng bào trong nước, đồng bào hải ngoại và dư luận Quốc tế  biết. Và đây cũng là bằng cớ để chứng minh nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã đối xử với nhân dân dã man,  tàn ác như thế nào, chúng tôi đồng thanh kêu gọi sự ủng hộ và giúp đỡ của đồng bào cùng dư luận rộng rãi khắp nơi cho trường hợp của bà.

Thưa đồng bào trong nước, đồng bào hải ngoại và tất cả những người có lương tâm !

 Trong thời gian trú trọ tại Thủ đô Hà nội để đấu tranh khiếu kiện vụ oan khuất cho gia đình mình mấy chục năm qua chưa được giải quyết, chúng tôi tình cờ ở chung nhà trọ với người phụ nữ đâu khổ này, nên biết rất rõ hoàn cảnh thương tâm của gia đình bà phải chịu đựng. Mặc dù nỗi oan khuất của bà lên thấu cả trời xanh, nhưng bà không giám công bố huyết thư tuyệt mệnh này trước dư luận. Bà chỉ muốn hy sinh tính mạng của mình trong uất ức và im lặng đến nghẹn ngào để chấm hết một cuộc đời đau khổ của mình, vì bà vô cùng lo sợ nhà cầm quyền cộng sản Việt nam có thể hãm hại các con yêu quý của bà sau khi mình qua đời. Những người cầm quyền vô lương tâm, vô nhân đạo và hành xử với chính nhân dân mình bao năm qua rất phát xít và quá tệ hại đã huỷ diệt tận gốc lòng dũng cảm, can đảm của họ. Chính những hành động phi nhân đó của những kẻ cầm quyền đã thủ tiêu toàn bộ ý chí đấu tranh chống bạo quyền, chống áp bức, bất công của những người dân lương thiện. Trong khi đó đấy là những phản kháng rất cần thiết, rất đáng có để góp phần tranh đấu làm lành mạnh đời sống xã hội và đẩy lùi những sai trái, phi đạo lý, tội lỗi của những kẻ thống trị trong bất cứ một xã hội nào…

Chị Lê Thị Kim Thu và Bà Dương Tú Phương

Trường hợp của bà Dương Tú Phương ở Tây Nguyên không phải là duy nhất dưới chế độ này, mà có tới hàng vạn, hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu người dân khốn khổ như thế và còn rất nhiều hơn thế nữa, mà chúng ta chưa thể thống kê được. Những tội lỗi và sai lầm của nhà cầm quyền cộng sản với nhân dân Việt nam thêm chồng chất ngày một cao hơn khi họ cố bám giữ quyền lực đến cùng.  Chúng tôi vì lương tâm day dứt không thể làm ngơ trước nỗi đau khổ, oan khuất của đồng bào mình, và  người như bà Dương Tú Phương mà chúng tôi biết rất rõ. Nỗi  khiếp sợ của nhân dân trước sự khủng bố, đàn áp tàn bạo và triền miên của giới thống trị trong nước không chỉ có chúng tôi, bà và biết bao những người dân trên đất nước nghèo khổ này

đã tận mắt chứng kiến hàng ngày, hàng giờ,  mà nó đã là chuyện thường ngày, luôn luôn đồng hành với cuộc sống thường nhật từ lâu rồi. Làm sao để tẩy trừ cho hết những tai ương, nhũng nhiễu, bất công và tội ác hoành hành ngang nhiên trong cuộc sống của nhân dân hiện nay ? Câu trả lời ngay thẳng là : Chỉ có cách xóa bỏ tận cội gốc sinh ra mọi tội lỗi,  đó là chuyển hóa thể chế chính trị độc tài, độc đoán đang ngự trị  hiện nay, sang chế độ chính trị văn minh hơn, nhân bản hơn. Là phải dân chủ hóa toàn diện đời sống chính trị, kinh tế, văn hóa,  xã hội nước nhà …Là phải thực hiện đa nguyên đa đảng phải trả lại các quyền làm Người căn bản cho mọi công dân trong xã hội Việt nam mà thôi, và không có con đường nào khác!!!  

Danh ngôn có câu: “Im lặng trước cái ác là đồng loã với tội ác”. Nên sau một thời gian suy nghĩ, chúng tôi đã quyết định minh bạch hoá toàn bộ sự việc này, đồng thời công bố nguyên văn “Huyết thư tuyệt mệnh” của người phụ nữ đang lâm vào bước đường khốn cùng của bà Dương Tú Phương dưới đây để công luận tỏ tường. Trong bài viết ngắn ngủi này chúng tôi kèm mấy bức ảnh minh họa ảnh chụp chúng tôi với bà Dương Tú Phương để quý vị xa gần biết. Huyết thư tuyệt mệnh này bà đã tặng chúng tôi 1 bản có chữ ký của bà tại chính văn phòng tiếp dân của Trung ương ĐCSVN, quốc hội, chính phủ nước CHXHCN Việt nam số 1 Mai Xuân Thưởng cách đây mấy ngày. Và trong thư tuyệt mệnh gửi lần cuối cùng của bà gửi cho các nhà lãnh đạo CSVN, chúng tôi đã thấy đề gửi tổng bí thư ĐCSVN Nông Đức Mạnh, chủ tịch nước Nguyễn Minh triết, chủ tịch quốc hội Nguyễn Phú Trọng, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Do thấy tính nghiêm trọng và cấp bách như vậy, nên chúng tôi khẩn trương công khai hóa sự việc này và trân trọng cám ơn các quý vị đã đọc bài viết giới thiệu, cũng như quan tâm nội dung mà chúng tôi muốn thông tin trước khi quá muộn khi có những điều không may xảy ra. Chúng tôi, nhân bức thư này cũng cám ơn nhà báo Nguyễn Khắc Toàn - nhà tranh đấu cho nhân quyền và tự do dân chủ tại Việt nam đã động viên khích lệ, giúp đỡ chúng tôi rất nhiều ý kiến quan trọng trong việc bạch hóa lá thư tuyệt mệnh của bà Dương Tú Phương để dư luận chia sẻ, cảm thông với cảnh ngộ đau xót của bà nói riêng và những người dân Việt nam nói chung đang quá nhiều khổ đau phải rên xiết lầm than, khốn cùng !!!

Hà nội ngày 01 tháng 02 năm 2007

 

Vũ Thanh Phương số nhà 182 ấp Bình Xuân ,  xã  Xuân Phú,  Huyện Xuân Lộc,  tỉnh Đồng Nai.

Điện thoại di động liên hệ số 0986 138 262

 

Lê Thị Kim Thu tổ 3, khu phố 6, thị trấn Vĩnh An, Huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai.

Điện thoại di động liên lạc số 0977 536 459

 

Email  liên lạc  :Kimnganvu2002 @ yahoo.com

Tôi tên là Dương Tú Phương - sinh năm 1939

Địa chỉ tạm thời liên lạc : 160 Hùng vương thành phố Pleiku tỉnh Gia Lai -Tây nguyên.

Thưa các quý vị,  hoàn cảnh mẹ con tôi chả khác gì hoàn cảnh của mẹ con bà Phạm Thị Trung Thu ở Lâm Đồng - Đà Lạt đã tự thiêu tại trụ sở tiếp công dân số 1 Mai Xuân Thưởng năm 2005 để gióng lên hồi chuông cảnh báo sự tàn ác, dã man của chính quyền cộng sản Việt Nam chuyên quyn.

Chị Vũ Thanh Phương và Bà Dương Tú Phương

 

Mẹ con tôi chịu quá nhiều bức ép, bạo lực và quyền lực của chính quyền cộng sản tỉnh Gia Lai. Nguyên trước đây tôi có 2 căn nhà ở số 47 đường Sư Vạn Hạnh và số 51 đường Phạm Văn Đồng, thành phố Pleiku tỉnh Gia Lai. Trường hợp của tôi đã có 7 đoàn công tác liên ngành của chính phủ vào làm việc do thủ tướng làm trưởng đoàn. Ông Dương Ngọc Sơn tổ trưởng công tác 35 của Thủ tướng được điều vào xác minh cụ thể tại địa phương tỉnh Gia Lai. Nhưng sau đó mỗi đoàn báo cáo một kiểu khác nhau, không giải quyết chính đáng, đúng pháp luật, vi phạm quyền lợi của người dân mà  mẹ con tôi là nạn nhân. Qua đơn trình bày, mẹ con tôi xin thông tin cho quý vị rõ là hoàn cảnh gia đình tôi đang bị cô lập, bị bức bách chèn ép không có lối thoát, bị tước đoạt mọi quyền lợi công dân. Các con tôi bị mai một tuổi trẻ vì nhà cửa, tài sản gia đình bị tước đoạt làm chúng mất đi niềm tin vào tương lai và cuộc sống hiện tại trên đất nước này. Chính quyền địa phương tỉnh Gia Lai dựa vào đâu mà chiếm hẳn 2 căn nhà của tôi mang bán phi pháp thu tiền cho ngân sách của tỉnh này, nhà nước CSVN ???. Chính vì hành động coi thường người dân, coi thường chính luật pháp chế độ XHCN + CS của họ xây dựng nên đã hất mẹ con tôi ra ngoài lề của xã hội, mà trong tay không một mảnh giấy tùy thân, làm gia đình chúng tôi sống như những kẻ tội phạm. Bao năm qua chỉ vì xin nhập hộ khẩu không cho, nên con cái tôi thất học sống lang thang, đi đâu xin việc gì cũng gặp khó khăn, cuộc sống của mẹ con tôi lâm vào cảnh thật sự khốn cùng. Mặc dù trường hợp của tôi đã được đích thân thủ tướng CSVN chỉ đạo nhiều lần, cho thanh tra Chính phủ vào rà soát, điều tra, kiểm tra để can thiệp giải quyết cho mẹ con tôi sớm có nhà ở, ổn định cuộc sống, nhưng cho đến nay sự việc đâu vẫn nguyên đó. Gia đình chúng tôi không nơi trú ngụ, con cái bơ vơ không nhà cửa, không việc làm ổn định. Hoàn cảnh mẹ con tôi vô cùng nghèo khổ, đói rách lầm than….Cuộc sống người trên đất nước Việt nam XHCN có chế độ chính trị ưu việt hơn hàng vạn, hàng triệu lần các nước tư bản đế quốc mà là thế này ư ???

Trong quá trình đi khiếu kiện kêu đòi công lý tôi thấy cả bộ máy từ dưới lên trên, từ cơ sở lên tối cao trung ương CSVN tất cả đều đầy rẫy tiêu cực, không làm tròn chức năng, nhiệm vụ của mình. Ở ngay cấp CSVN tại thủ đô Hà nội, họ ngoan cố bao che sự sai trái của chính quyền địa phương tỉnh Gia Lai. Họ biểu hiện rất nhiều tiêu cực trong công tác giải quyết. Họ đùn đẩy từ cấp này qua cấp khác dồn hoàn cảnh mẹ con tôi vào bước đường cùng của cuộc sống, kéo dài việc khiếu kiện của mẹ con tôi suốt 25 năm dài ròng rã. Hơn 5 năm nay tôi bám trụ ở Hà Nội, ngồi chờ công lý ở số 1 Mai Xuân Thưởng như biết bao dân oan Việt nam khắp cả nước, nhưng  kết cục chỉ vô vọng mà thôi. Chính thời gian đi khiếu kiện tại Hà nội này, tôi thấy tất cả các quan CSVN tại thủ đô Hà nội cũng hầu như vô cảm với nỗi oan ức, bức xúc của người dân như tôi, không có một văn bản nào can thiệp chính đáng, đúng với chính pháp luật của họ.

Vừa rồi Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng chỉ đạo cho Thanh tra Chính phủ vào Gia Lai rà soát, kiểm tra lại để giải quyết. Nhưng không hiểu lý do gì Thanh tra Chính phủ không làm đúng chức năng, nghiệp vụ của mình để rửa oan cho gia đình tôi. Ông Hoàng Như Hải phụ trách văn phòng Chính phủ né tránh, đổ lỗi cho ông Khắc Minh phụ trách tỉnh Gia Lai  không nhận đơn của tôi để chuyển đến Thanh tra Chính  phủ. Ông Bùi Nguyên Súy là vụ trưởng xét khiếu tố tại văn phòng tiếp dân ở Mai Xuân Thưởng đã trả lời : “Do lãnh đạo trên chưa đề xuất nên chưa trả lời bà được….”

Mẹ con tôi đội đơn chờ công lý suốt 25 năm nay, nhưng công lý quá xa vời với nhân dân. Là người dân nghèo như mẹ con tôi, nhưng tôi luôn ý thức rằng đã là người dân luôn tôn trọng pháp luật, các cơ quan công quyền của nhà nước càng phải gương mẫu chấp hành đúng  luật pháp hơn dân nghèo chúng tôi. Nhưng thực tế, các cơ quan có thẩm quyền của nhà nước này lại là những kẻ chà đạp lên pháp luật trắng trợn và tàn tệ nhất. Mẹ con tôi có tài sản, có nhà cửa đàng hoàng, thế mà mấy chục năm nay đành phải sống lang thang nghèo khổ, vì những sai trái và tội lỗi, tiêu cực, tham nhũng của chính quyền cộng sản tỉnh Gia Lai gây ra. Họ đã dùng quyền lực tuyệt đối có trong tay để chiếm đoạt tài sản hợp pháp của gia đình tôi và nhiều người dân VN lương thiện khác trong tỉnh này và nhiều nơi khác. Mấy mươi năm qua chính quyền CSVN tỉnh Gia Lai đã xô đẩy mẹ con vào cảnh ngộ đau lòng cơm không đủ no, áo không đủ ấm, không có quyền làm một công dân. Là người mẹ không thể chịu ngồi nhìn các con ngoi ngóp trong cuộc sống, mất tất cả niềm tin của tuổi trẻ, thiếu thốn tất cả vật chất và tinh thần, tôi làm mẹ sống cũng bằng thừa. Dù là người dân nghèo hèn của một nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Tại sao lại bất công và phi lý đến quá đỗi như vậy ?

Tôi yêu cầu các cấp, các ngành đứng trong chính quyền nhà nước CSVN hiện nay không được ngoảnh mặt làm ngơ, vô cảm với nỗi oan ức, bức xúc của người dân nghèo như tôi, phải ra tay can thiệp để trả lại sự công bằng, công lý chính đáng, đúng pháp luật, để mẹ con tôi có nhà ổn định cuộc sống.

Đây là những lời nói cuối cùng của một người mẹ già rất nặng lòng với con cháu, một người  phụ nữ đã chịu quá nhiều chèn ép, áp bức của chính quyền địa phương CSVN tỉnh Gia Lai cũng như sự vô cảm của các cấp, các ngành ở trung ương suốt 25 năm trời !!!

Một lần nữa tôi yêu cầu các cấp chính quyền Hà nội và tỉnh Gia Lai, không được tiếp tục hành hạ trước nỗi đau khổ của gia đình tôi nữa, mà phải giải quyết kiên quyết, triệt để nỗi oan khuất, oán hờn của những người dân đen sống tận đáy vực sâu của xã hội như tôi. Nếu không thực hiện đúng những yêu cầu trên,  tôi sẽ quyết lấy mạng sống của mình để đánh đổi công bằng, công lý, giành lại sự sống và tài sản đã bị bạo quyền nhà nước CSVN đã cưỡng đoạt về cho các con tôi để chúng có nhà cửa mà ở ổn định làm ăn.

 

Hà Noi, ngày 25 thang 01 nam 2007

 

Huyết thư tuyệt mệnh đã ký và đã gưỉ các cơ quan thẩm quyền cùng bạn bè quan tâm

                                                                        Dương Tú Phương